Hợp đồng chênh lệch (CFD) là một công cụ tài chính cho phép giao dịch giá tài sản mà không cần sở hữu trực tiếp tài sản cơ sở. CFD có thể được sử dụng để đầu cơ vào biến động của nhiều loại tài sản khác nhau, bao gồm cổ phiếu, hàng hóa và tiền tệ.
Sau đây là lời giải thích về cơ chế giao dịch CFD.
Mua (Go Long): Trong trường hợp nhà đầu tư dự đoán giá tài sản sẽ tăng
Bán (bán khống). Trong trường hợp nhà đầu tư dự đoán giá tài sản sẽ giảm.
Đòn bẩy cho phép kiểm soát một vị thế lớn hơn với số vốn nhỏ hơn. Ví dụ, một khoản tiền 100 đô la có thể được sử dụng để kiểm soát một giao dịch có giá trị 1.000 đô la. Cần lưu ý rằng trong khi đòn bẩy có khả năng khuếch đại lợi nhuận, nó cũng có thể khuếch đại thua lỗ.
Trong trường hợp mua vào và giá tăng sau đó, nhà đầu tư sẽ tích lũy được lợi nhuận thu được. Trong trường hợp bán ra và giá giảm sau đó, nhà đầu tư sẽ nhận được khoản lãi bằng với chênh lệch giữa giá bán và giá hiện tại. Ngược lại, nếu nhà đầu tư mua một tài sản và giá sau đó giảm, nhà đầu tư sẽ phải chịu khoản lỗ bằng với chênh lệch giữa giá mua và giá hiện tại.
Ưu điểm và rủi ro của CFD
Có thể kiếm lợi nhuận từ cả biến động thị trường tăng và giảm. Có thể tạo ra lợi nhuận bất kể thị trường đang trong quỹ đạo tăng hay giảm.
Đòn bẩy được định nghĩa là việc sử dụng vốn vay để khuếch đại lợi nhuận hoặc thua lỗ tiềm năng của một khoản đầu tư. Có thể giao dịch các vị thế lớn hơn với khoản đầu tư ban đầu nhỏ hơn.
Các rủi ro tiềm ẩn liên quan đến CFD như sau:
CFD là công cụ giao dịch đa năng cho phép đầu cơ vào biến động giá mà không cần sở hữu tài sản. Chúng cung cấp cơ hội kiếm lời trong nhiều điều kiện thị trường khác nhau bằng cách sử dụng đòn bẩy, nhưng cũng đi kèm với rủi ro đáng kể. Điều cần thiết là phải quản lý rủi ro hiệu quả và hiểu rõ cách thức hoạt động của CFD để giao dịch thành công.