Hiểu về rủi ro

Kích thước vị trí

Định cỡ vị thế là một khía cạnh cơ bản của quản lý rủi ro trong giao dịch tài chính. Nó bao gồm việc xác định số vốn phân bổ cho từng giao dịch cụ thể liên quan đến danh mục đầu tư chung.

  • Các chiến lược định cỡ vị thế hiệu quả bao gồm định cỡ vị thế phân đoạn cố định, trong đó nhà giao dịch phân bổ một tỷ lệ phần trăm cố định trong tổng vốn của họ cho mỗi giao dịch. Ví dụ, mạo hiểm 2% trong danh mục đầu tư 100.000 đô la có nghĩa là mạo hiểm 2.000 đô la cho mỗi giao dịch.
  • Một phương pháp khác là định cỡ vị thế dựa trên biến động, điều chỉnh quy mô vị thế theo mức độ biến động của tài sản. Tài sản có mức độ biến động cao hơn sẽ nhận được phân bổ nhỏ hơn để hạn chế rủi ro, trong khi tài sản ít biến động hơn có thể nhận được phân bổ lớn hơn.
  • Các nhà giao dịch lão luyện có thể sử dụng Tiêu chuẩn Kelly, một công thức toán học tính toán quy mô tối ưu của một loạt cược để tối đa hóa sự tăng trưởng tài sản dài hạn.

Lệnh dừng lỗ

Lệnh dừng lỗ là công cụ quan trọng để hạn chế khả năng thua lỗ trong giao dịch. Lệnh dừng lỗ tự động bán hoặc mua một tài sản khi đạt đến mức giá đã định trước, do đó hạn chế mức lỗ trên một vị thế.

  • Có nhiều loại lệnh dừng lỗ khác nhau, bao gồm lệnh dừng lỗ cố định, được đặt ở mức giá cụ thể hoặc phần trăm cách xa điểm vào, và lệnh dừng lỗ theo sau, di chuyển theo giá của tài sản, duy trì một khoảng cách cố định khi giá di chuyển theo hướng thuận lợi.
  • Việc đặt lệnh dừng lỗ hiệu quả thường liên quan đến việc sử dụng phân tích kỹ thuật để đặt chúng ngay dưới mức hỗ trợ cho các vị thế mua hoặc ngay trên mức kháng cự cho các vị thế bán. Tránh đặt lệnh dừng lỗ ở mức dễ thấy mà nhiều nhà giao dịch khác có thể đặt lệnh dừng lỗ của họ.

Tỷ lệ rủi ro-phần thưởng

Tỷ lệ Rủi ro-Phần thưởng là một thước đo thiết yếu trong giao dịch, so sánh lợi nhuận tiềm năng của một giao dịch với mức lỗ tiềm năng.

  • Tính toán tỷ lệ rủi ro-phần thưởng liên quan đến việc xác định rủi ro là chênh lệch giữa giá vào lệnh và giá dừng lỗ, và phần thưởng là chênh lệch giữa giá vào lệnh và giá mục tiêu. Ví dụ, mua một cổ phiếu ở mức 100 đô la với mức dừng lỗ là 95 đô la (mạo hiểm 5 đô la) và giá mục tiêu là 110 đô la (phần thưởng là 10 đô la) dẫn đến tỷ lệ rủi ro-phần thưởng là 1:2.
  • Tỷ lệ này giúp các nhà giao dịch đánh giá liệu phần thưởng tiềm năng có biện minh cho rủi ro đã thực hiện hay không. Nhìn chung, nên nhắm đến tỷ lệ rủi ro-phần thưởng ít nhất là 1:2 hoặc cao hơn, vì tỷ lệ cao hơn cho thấy sự cân bằng thuận lợi hơn giữa lợi nhuận tiềm năng và rủi ro.

Sự đa dạng hóa

Đa dạng hóa là chiến lược phân bổ đầu tư vào nhiều tài sản, lĩnh vực hoặc khu vực khác nhau để giảm thiểu tác động của hiệu suất kém của bất kỳ tài sản nào đối với toàn bộ danh mục đầu tư.

  • Sự đa dạng hóa hiệu quả bao gồm việc đầu tư vào nhiều loại tài sản như cổ phiếu, trái phiếu, hàng hóa và bất động sản.
  • Ngoài ra, trong mỗi loại tài sản, việc đa dạng hóa trên nhiều lĩnh vực khác nhau, chẳng hạn như công nghệ, chăm sóc sức khỏe và năng lượng, sẽ giúp phân tán rủi ro hơn nữa.
  • Đa dạng hóa địa lý, bằng cách đầu tư vào các khu vực khác nhau, giúp giảm thiểu rủi ro cụ thể của từng quốc gia. Việc lựa chọn các tài sản có mối tương quan thấp với nhau, nghĩa là giá của chúng không biến động cùng chiều, sẽ tăng cường lợi ích của việc đa dạng hóa, dẫn đến danh mục đầu tư có khả năng phục hồi tốt hơn.

Quản lý đòn bẩy

Quản lý đòn bẩy là rất quan trọng khi giao dịch bằng vốn vay. Trong khi đòn bẩy có thể khuếch đại lợi nhuận, nó cũng khuếch đại thua lỗ.

  • Quản lý đòn bẩy hiệu quả đảm bảo rằng việc sử dụng vốn vay không làm tăng rủi ro quá mức. Hiểu về đòn bẩy liên quan đến việc nhận ra rằng ngay cả một biến động giá bất lợi nhỏ cũng có thể dẫn đến tổn thất đáng kể khi sử dụng đòn bẩy cao. Duy trì tỷ lệ đòn bẩy, là tỷ lệ giữa vốn vay và vốn của bạn, ở mức có thể quản lý được giúp ngăn ngừa tổn thất thảm khốc.
  • Việc nhận thức được các yêu cầu về ký quỹ do các nhà môi giới đặt ra là điều cần thiết để tránh các cuộc gọi ký quỹ, trong đó tài sản có thể bị bán cưỡng bức với giá bất lợi. Sử dụng lệnh dừng lỗ để bảo vệ các vị thế đòn bẩy và giữ đòn bẩy ở mức thận trọng là các biện pháp quan trọng để quản lý rủi ro hiệu quả.

Khả năng chịu rủi ro

Đánh giá khả năng chịu rủi ro là về việc hiểu và xác định khả năng cũng như mức độ sẵn sàng chịu đựng những tổn thất tài chính tiềm ẩn.

  • Điều này liên quan đến việc xem xét các yếu tố cá nhân như tuổi tác, tình hình tài chính và mục tiêu đầu tư. Các nhà đầu tư trẻ tuổi có thể có khả năng chịu rủi ro cao hơn vì họ có nhiều thời gian hơn để phục hồi sau tổn thất, trong khi những người có thu nhập ổn định và tiết kiệm đáng kể có thể chấp nhận nhiều rủi ro hơn. Các mục tiêu đầu tư dài hạn thường cho phép khả năng chịu rủi ro cao hơn so với các mục tiêu ngắn hạn.
  • Các yếu tố tâm lý cũng đóng vai trò quan trọng; hiểu được mức độ tổn thất tài chính có thể chịu đựng được mà không bị căng thẳng hay hoảng loạn đáng kể là rất quan trọng. Kinh nghiệm giao dịch có thể tăng khả năng chịu rủi ro do quen thuộc với biến động của thị trường.
  • Sử dụng các công cụ đánh giá như bảng câu hỏi và mô phỏng có thể giúp đánh giá chính xác khả năng chấp nhận rủi ro và đưa ra quyết định giao dịch sáng suốt.